Trương Ngọc Duy Anh. Được tạo bởi Blogger.
RSS

Mở đầu bằng từ " Mắc công lắm". H ak. H nghĩ a là aji muk nay lại nói mấy từ đó với a? Chắc đối với H bây giờ a chỉ là một người xa lạ chứ gì. Nên H mới nói ra những từ đó.

Bạn bè bình thường cũng không ai nói z nữa. Đọc xong mà từng giọt nước mắt a rơi xuống. H đâu biết cảm giác của anh khi h nói z đâu. H ak. thật sự là rất đau đó. Nó như từng mũi kim đâm vào tim z đó. Rồi hồi sớm cũng z nữa. Nói k chát thì thôi khỏi nt. Xong cái H out mất tiu ak. Nói thiệt, lúc đó a k ngờ luôn ak. Bên cạnh anh có con dao là a đâm vào tim rồi đó. Cảm giác hụt hẫng giữa chừng. Không hiểu tại sao H lại đối xử với a z nữa. H k cần a nữa đúng hông? H sợ a bỏ rơi H. Nhưng người bỏ rơi a lại là H. Chẳng cho a biết lí đo tại sao nữa.  A chỉ muốn làm lại từ đầu thôi, a sẵn sàng nhận mình sai trong bất cứ chuyện gì. Ok. Ừa thì có lẽ anh đã sai thật rồi. A không nên làm thế này, làm thế kia. A làm như z là vì cái j chứ? A chỉ sợ ngày nào đó sẽ đánh mất h. Và cuối cùng cái ngày định mệnh đó cũng đến. Nhiều đêm thức trắng suy nghĩ, zk hiểu tại sao H lại như z. Nghĩ hoài mà chẳng ra.

Đêm nào cũng z, ngồi lục từng dòng tn of h, rồi nằm cười trong vô vàn nước mắt. Đúng, thì con trai k được khóc, không được yếu đuối. Nhưng con trai cũng có quyền khóc za, con trai cũng là con người mà, cũng phải khóc. Nhưng mà khóc trong đêm, Khi màn đêm buông xuống, khi trong nhà mọi người đã ngủ say hết. Chẳng còn ai nghe được, lúc đó a mới dám khóc, chỉ từng giọt nước mắt lăn dài trên má mà thôi. Đêm nay cũng z. Chắc 12h mới ngủ được quá. Ngồi viết từng dòng nhật ký mà từng giọt nước mắt lại rơi. Nhật ký a viết k hay, a k phải là 1 học sinh giỏi văn. A chỉ viết lại những suy nghĩ của mình thôi. Chẳng cần ai khen, cũng chẳng cần ai đọc. A không để tâm sự of a trên ola, trên fb, trên zing me, a gửi hết vào trong đây. Vì a biết chẳng khi nào H biết được trang này của anh mà H đọc, z a mới dám viết hết những suy nghĩ của mình. Đúng hông nèk. Hình như nhật ký a viết ra càng lúc càng dài thì phải. Mỗi ngày một suy nghĩ, mỗi ngày một tâm sự khác nhau. Nhiều lúc cố ý muốn cho H thấy, muốn cho h vô tình nhìn vào những dòng này, nhưng nghĩ lại, H k biết là tốt hơn. Buồn vui đều gởi ở trên đây. Như z sẽ tốt hơn cho a. A buồn không cần ai tâm sự. Vì a sợ cái cảm giác phải làm phiền ngta lắm. Vì vậy nên giữ hết trong lòng mình và ghi hết lên đây.

"blogger.com" ak. Cảm ơn nhé. Thôi có lẽ giờ này đi ngủ sẽ tốt hơn. Nhưng không biết có ngủ được không nữa. Hay là vô mùng trùm mền lại. Rồi tự khóc một mình không ai an ủi. K ai quan tâm. Hình như 1 năm về trước cũng chính là cảm giác này, cũng vào thời gian này. Và rồi hôm nay cũng z. Cũng thời gian này. Mình sẽ được hạnh phúc hay là thêm một lần nữa phải đau? Nhìn ngta hp trong khi mình rất buồn. Nhưng biết nói sao giờ.

Mình đã quen rồi. Cái cảm giác chạm tay vào hạnh phúc thì hạnh phúc vỡ tan. Đúng, chắc có lẽ là anh nghèo, a không mang lại Hp cho ai hết. Đó là cuộc sống của anh. Nên anh chấp nhận z, không thanh hay trách ai đâu. Mỗi người sinh ra đã có một số phận z rồi. Và a cũng vậy.

 Chắc ông trời không muốn cho a hp, ông trời muốn anh đau khổ. Thôi thì cũng thầm cảm ơn ông trời bao ngày qua đã sắp đặt tất cả. Từ chuyện quen nhau tình cờ trên ola, rồi yêu nhau, rồi chia tay, rồi giờ ......... Tạo hóa đã ban cho cuộc đời a z rồi. Nên a không còn gì để nói nữa. Nhưng dù sao a cũng thầm cảm ơn ông trời đã cho a gặp H, Rồi cho a biết thật sự tình yêu là như thế nào, Cảm giác yêu thật lòng một người ra sao, được đạp xe chở trên lưng người con gái mình yêu nó Hạnh phúc thế nào. Rồi còn tay trong tay nữa. Những thứ đó chỉ dc 1 lần duy nhất trong đời. Và e cũng vậy. E không phải là người con gái đầu tiên, nhưng em là người con gái duy nhất, người con gái cuối cùng anh thật sự yêu bằng cả tấm lòng của mình.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Chờ từ trưa tới giờ muk k  có nt nào of h hết z ka. Bây giờ là 6:37 pm rồi. Tí nữa phải nt kêu coi h đâu mới dc. Hông biết đi đâu oy nữa. Fb cũng k lên, ola cũng k có. Hixhixhixhix

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Bực bội wa. Nt cho h. Keu h ngủ trưa, rùi đi ra làm cá, nghe chuông tn, tưởng h tl, làm nhanh nhanh zô để đọc, ai ngờ là tông đài. Hajjjjzzzz. Bực cái mình quá đi ak.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Ừhm. Thì nhiều lúc trong anh cảm thấy trống vắng, nhiều lúc a cảm thấy k zuj. Nhưng e ak. Dù thế nào đi nữa, quen biết em là anh hp lắm rồi, em là hp trong cuộc đời của anh. Với anh, không gì có thể thay thế em. Em ak. Nếu có đọc được những dòng  trên đây thì hãy nhớ. Em mãi là hạnh phúc trong cuộc đời của anh đó. Anh vẫn chờ tới một ngày em chấp nhận làm lại từ đầu với anh. Mãi chờ đợi em. Em đừng có z nữa nhak. Bỏ qua hết đi em ak. Mình bắt tay làm lại từ đầu ngen. Muốn nghe lắm 1 tiếng "c" muốn gọi lắm 1 tiếng "v", nhưng dường như chỉ là trong ký ức. Anh tin rồi mình sẽ lại như xưa.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Bình luận