Trương Ngọc Duy Anh. Được tạo bởi Blogger.
RSS

Tình yêu là thế. Hẹn hò, thề thốt với nhau.
Cuối cùng, cũng không thể vượt qua được những cám dỗ của dục vọng, tiền tài.
Yêu ai thì hãy yêu hết mình, nhưng đừng đặt trọn vẹn niềm tin vào đó. Bởi có thể, 1 ngày nào đó, bạn sẽ mất tất cả đấy.
Trên đời này, có rất nhiều điều là vĩnh cửu, nhưng tuyệt nhiên, tình yêu không phải là 1 trong số đó.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Đừng bao giờ hỏi tại sao anh thay đổi như vậy.
Mà hãy hiểu ở trong hoàn cảnh anh lúc này, anh bắt buộc phải như vậy.

Con người ai không đủ can đảm và mạnh mẽ để vượt qua.
Ai đã ép anh phải trở nên như thế này!

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Lúc anh buồn nhất cũng chỉ một mình anh .
Lúc anh cô đơn,  a tuyệt vọng nhất cũng k có ai bên cạnh đâu.

Cuộc đời anh vốn dĩ nó thế.  Anh quen rồi cảm giác ấy.
Chỉ là trải qua mỗi lần lại đau nhiều hơn.

Con người mà, ai cũng có giới hạn của mình hết e ak!
Một ngày k xa, có lẽ, ngta sẽ bên cạnh e chứ k phải a nữa!
Vì a biết a có làm gì đối xử tốt với e thế nào, e cũng chẳng quan tâm.
Ngta có tệ bạc với e cỡ nào, em vẫn thích ngta!

Anh sẽ mạnh mẽ ra đi khỏi e!
Lúc đó, a chính thức từ bỏ,!

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Hôm nay anh vẫn buồn!

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Có ai đó đã viết rằng:

Đôi khi ta cô đơn, ta cần người để nói chuyện, ta tìm được kẻ đồng hành. Ta hàn huyên về cuộc sống với người ấy, cười đùa với người ấy, rồi ta nhầm tưởng đó là tình yêu. Nhưng hai sự cô đơn ở gần nhau, lâu ngày, sẽ hoá thành một cái gì đó giống như yêu.......Chứ không phải là yêu.

Vậy nhưng đôi khi những tổn thương mà ta gánh chịu khiến ta nghi ngờ vào mọi thứ. Khi những hụt hẫng và vết cứa của những đổ vỡ đã qua khiến ta mất lòng tin vào tình yêu, ta không còn dám yêu nữa.
Khi những cảm xúc len lói trong ta là thật, khi ta mong nhớ người ấy là thật, ta đau quay quắt khi nhìn người ấy đau, ta vui như đứa trẻ khi nhìn người ấy cười, nhưng ta luôn tự lắc đầu nhắc nhở mình rằng đó không phải là tình yêu đâu.

Ta sợ những vết trầy xước làm ta đau, ta sợ những điều xưa cũ lập lại, ta từ chối yêu thương đến với mình. Nhận định rằng đó chỉ là tình cảm thoáng qua.

Nhưng ta ơi, phải làm sao khi ta yêu thương một người tận đáy lòng mình, quan tâm đến họ từ những điều nhỏ nhặt nhất, ta chỉ mặt định cho những thứ ấy là tình bạn, là tình thân? Ta hãy cứ sống thật lòng mình chứ đừng chốn tránh, tình yêu nào rồi cũng có lúc được nâng niu.

Ta luôn mất phải những sai lầm như thế. Đặt tên nhầm cho những mối quan hệ đi qua trong đời. Điều quan trọng là ta phải luôn đặt trái tim mình tỉnh táo và đợi chờ một thời gian vừa đủ để thấy người ấy có ý nghĩa đến ta như thế nào, đừng lầm tưởng tình bạn, tình thân thiết là tình yêu và ngược lại.....


  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Hôm nay là ngày 25.
Rất muốn ở bên cạnh em cho hết ngày, rồi 2 đứa ôm nhau ngủ như xưa!
Nhưng có lẽ không thể giống như những gì anh muốn nữa!

Nhưng mà anh vẫn nhớ...

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Ngày hôm nay anh buồn ai có hay!

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Hôm nay tôi vẫn buồn

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Hôm nay lòng này lại đau
Tim này lại buồn
Chẳng có lúc nào vui vẻ để thật sự cố gắng cả

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

- Tình cờ : Anh và Em gặp nhau
- Bất chợt : Anh và Em yêu nhau
- Thản nhiên : 2 chúng ta trở thành một đôi
- Chắc chắn : 2 chúng ta sẽ không xa rời
Nhưng....
- Tình cờ : Người thứ 3 xuất hiện
- Bất chợt : Anh và Em giận nhau.
- Thản nhiên : 2 chúng ta chia tay.
- Chắc chắn : sau tình yêu sẽ không có tình bạn.


  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Có những người họ xa nhau như thế, nhẹ nhàng không oán trách....
Có người từng tâm sự như thế này: “Bởi nước mắt thì mặn, nỗi buồn thì ủ ê, nhớ nhung đục ngầu còn trái tim thì đã nguội. Khóc một lát, nước mắt sẽ làm ngực trái ấm dần lên, đánh thức những khoảng lặng lẽ một mình giấu đi sau ngần ấy những hoài nghi, ngỡ rằng mình đã ổn. Vì dù mùa đông buồn và lạnh lắm, nhưng mà, cứ khóc đi! Bởi cứ giang tay mà ôm hết ngần ấy nỗi buồn, thì làm sao không thấy lòng trống trải ?”

Gần nhau hơn, chưa hẳn đã tốt hơn, nhưng biết đâu, mùa đông sẽ bớt lạnh, tim thôi cô quạnh và nỗi buồn sẽ dần tan đi.

“Có những mối tình thật sự đậm sâu, yêu hết lòng, thương hết mình , không một chút toan tính mà cũng chẳng thể bền lâu. Để rồi xa nhau , có chút hoang hoải chênh vênh trên đôi chân một người ở lại. Người ta vẫn thường day dứt mãi, nhắc lại bản ngã nào đáy lòng vẫn chưa nguôi, ngay cả khi đã ổn, vẫn chút chạnh lòng khi vô tình ai nhắc.

Là đau lòng, là tủi thân, là muôn vàn thứ vô hình vạn trạng. Thế mà vẫn cứ mạnh mẽ đi hết năm tháng ấy, chẳng níu cũng chẳng kéo lấy một lần. Bởi có lẽ có níu có kéo cũng vậy, chi bằng lặng thinh, xa nhau bình thản như thế.

Không ồn ào, không dày vò cũng chẳng than trách nhau làm gì. Yêu thương một đời, đâu phải cứ là bên nhau mãi. Xa nhau cũng là một loại yêu thương, để thôi không dày vò nhau nữa.

Có những người họ xa nhau như thế. nhẹ nhàng không oán trách. Bởi họ thương thật lòng và yêu từ tâm. Cũng đau, cũng chênh vênh hoang hoải, nhưng họ biết cách chấp nhận, chọn cách thầm lặng xa nhau nhẹ nhàng thôi, giữ lại trong nhau những gì đẹp nhất.

"Yêu có thể không yêu nữa. Nhưng thương thì day dứt cả cuộc đời. Thương vô bờ, thương đến dại khờ mà vẫn thương".

Bởi yêu thương là điều không đơn giản, mất bao nhiêu thời gian để yêu một người, thì có lẽ cũng mất ngần ấy thời gian để quên một người. Cái gì dễ có thì cũng dễ mất, cái gì khó đến thì cũng chẳng dễ để buông xuôi.

Có khi nào bất giác nhận ra nước mắt chảy dài không rõ lý do? Có khi nào quý vị tự hỏi thế gian mênh mông vậy…mà sao không có nổi một định lý, một định luật, một phép tính với nhân, chia, cộng trừđểgiải mã thứ tình cảm khó đoán định kia.

Ngày mai sẽ là gì? Không ai biết!
Sau tất cả, kết quả là gì? Có lẽ cũng thật khó đoán định.
Nhưng nếu hiểu, sẽ thấy, đằng sau đôi mắt là những giọt nước như pha lê vỡ vụn sáng lấp lánh… Mọi chuyện, rồi sẽ ổn cả thôi, đúng không?

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Con tim này buồn lắm
Chắc sẽ sớm nổ tung ra và k cần gì nữa cả


Đến một ngày nào đó,  có lẽ sẽ tự ra đi , và mình đóng hết tất cả.
Sẽ thôi không mong chờ hình bóng đó nữa
Sẽ thôi không quan tâm người đó nữa
Sẽ ra đi . ... . ..mãi mãi .. .

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Ừ thì mình sẽ làm những điều mình chưa từng nghĩ tới!
Không cần ai phải quan tâm cả! Cũng chẳng lo cho ai nữa cả!

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Chỉ một từ thôi. Hôm nay anh "buồn". .. .


Khi yêu một người,  a cũng ích kỷ lắm,  chỉ muốn người đó yêu riêng mình anh và muốn sang sẻ tình cảm cho ai nữa!!


!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!


  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Nằm buồn mà không biết nói cùng ai
Cảm giác buồn lắm
ƯỚc gì,  ngủ một giấc , xong rồi chúng mình lại như lúc trước .
Chứ k phải như bây giờ, em lúc nào cũng hờ hững hết ak.

Hi vọng một lúc nào đó,  khi ngủ dậy , chúng mình sẽ như lúc xưa.  Anh mơ hằng đêm giấc mơ đó , buổi trưa khi ngũ cũng vậy.
Có bao giờ e mơ giống anh k e?

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Bình luận